"Vậy được rồi, mẹ cũng không nói được con, dù sao sau này chuyện trong nhà, mẹ bảo đảm sẽ chăm sóc cho con thật tốt. Nếu đồ mẹ làm mà con không thích ăn, thì cứ trực tiếp nói là được, Tứ Xuyên, Chiết Giang, Quảng Đông mẹ đều biết một chút. Trước kia khi mẹ Trường Chinh mang thai thằng bé, chính là thích ăn cá rô hấp do mẹ làm. Mẹ thấy trên đảo này không thiếu cá nhất, chờ buổi chiều mẹ đi lên hợp tác xã tiêu thụ xem một chút, mua một con về làm cho con ăn!"
"Thật tốt quá, mẹ Ngô, nghe mẹ nói mà con thấy thèm." Lưu Mỹ Vân cảm giác vừa nãy mình ăn chút cơm kia hình như đã tiêu hóa rất nhanh, lúc này bị mẹ Ngô nói như vậy, hận không thể thử đồ ăn Tứ Xuyên, Chiết Giang, Quảng Đông một chút.
Gần đây cô ốm nghén đã không còn nghiêm trọng nữa, chỉ là ăn uống đều thấy giống nhau, hơn nữa bụng có hơi lớn, thật sự rất khó chịu.
"Vậy con mau nghỉ ngơi một lát, mẹ đi dọn dẹp phòng, dọn dẹp sạch sẽ một chút, con nhìn thấy vậy thì tâm trạng cũng có thể tốt hơn."
Mẹ Ngô thật sự thương Lưu Mỹ Vân, một cô gái thoáng cái mang thai ba đứa con, như vậy khẳng định khó chịu, không chỉ khó chịu, trong lòng khẳng định cực kỳ sợ hãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây