“Mau ăn đi, đợi chút nữa đồ ăn sẽ nguội. Chính ủy Chu uống một ngụm rượu, đôi mắt nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn.
“Đúng đúng đúng, mọi người cứ ăn tự nhiên, mau gắp thức ăn, thức ăn hôm nay đều là chị Ngô làm, em sợ nấu không ngon lãng phí lương thực vì thế em nhờ chị Ngô giúp một tay, cả bàn cũng chỉ có bánh bột ngô là em làm, còn có canh xương hầm vẫn còn nóng. Dù sao Lưu Mỹ Vân cũng là chủ nhà, trước tiên đứng lên múc một bát canh cho chính ủy Chu, sau đó là lần lượt từng món ăn.
Việc chào hỏi trên bàn cơm, cô không nói là có thể làm được hoàn hảo nhưng chắc chắn không làm Lục Trường Chinh mất mặt.
“Mỹ Vân, em vất vả rồi. Lục Trường Chinh chờ vợ mình ngồi xuống, liền lặng lẽ nắm lấy tay cô ở dưới bàn.
Lưu Mỹ Vân liếc anh một cái, ý bảo anh mau ăn cơm đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây