Cô ta hỏi với vẻ mặt cực kỳ dương dương tự đắc.
Giang Mẫn Vân nói không nổi, cũng không dám nhìn ánh mắt Khương Thư Lan, cô ta dậm chân, nhỏ giọng nói: “Thím à, không có chuyện đó, Khương Thư Lan và người làm lính kia đã xem mắt thành công rồi!”
Tưởng Lệ Hồng ngẩn người ra, lớn giọng nói: “Thành công rồi sao? Vậy người làm lính kia làm sao lại có thể coi trọng Khương Thư Lan được chứ hả? Không phải con nói Khương Thư Lan cần phải gả cho Trịnh Hướng Đông sao?”
Thật sự là sợ cái gì thì nói cái đó!
Giang Mẫn Vân hận không thể che miệng đối phương lại, cô ta gấp đến độ sắp khóc: “Thím, thím nhanh chóng im lặng đi, đừng nói nữa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây