Khương Thư Lan cẩn thận mà cân nhắc, đúng là phải có bàn và giường thật, buổi tối đâu thể bưng bát ngồi xổm, lúc ngủ cũng đâu thể nằm dưới đất mà ngủ được.
Cô gật đầu: “Vậy anh đi trước đi, nhớ về sớm để còn thu dọn hành lý vào trong nhà, sau đó đun nước sôi.”
Chu Trung Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói xong việc cần nói cũng không làm phiền Khương Thư Lan nữa.
Ra đến cửa, anh xoa xoa mồ hồi đổ trên trán, chỉ nghe vợ mắng thôi cũng khiến anh đổ đầy mồ hồi rồi, kỳ lạ thật đấy!
Chỉ là sau khi ra khỏi cửa, Chu Trung Phong không vội vã đi tới chỗ sĩ quan hậu cần luôn mà đi một chuyến tới chỗ của chính ủy Tống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây