Chỉ cảm thấy áo bông trên người sợ là không mặc được nữa, phải nhanh chóng cởi ra thay áo khác.
Hai đứa nhỏ cũng nóng đến lè lưỡi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.
Chu Trung Phong cũng lo lắng về điểm này, sau khi nói xong với nhân viên tàu rồi liền tìm tạm một phòng để Khương Thư Lan đi thay quần áo.
Khương Thư Lan nhìn cách đó không xa bọn buôn người đang bị áp giải đi chỗ khác, nhỏ giọng nói: “Xử lý những kẻ buôn người kia có lâu không?”
Chu Trung Phong lắc đầu: “Anh vừa để cho cục cảnh sách Dương thành tiếp nhận người rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây