Quả nhiên khi Hà Ngọc Trụ vừa nói, mắt Tiểu Thiết Đản liền sáng lên: “Cô nuôi cháu mười bốn năm, cháu sẽ nuôi lại cô bốn mươi năm sao ạ?”
Cậu bé cảm thấy như vậy mới được!
Cậu bé còn có thể giúp cô rửa chén, nuôi gà, chăm con....
“Sao vậy? Vừa rồi cháu còn không nguyện ý mà?” Khương Thư Lan cảm kích nhìn thoáng qua Hà Ngọc Trụ, ra vẻ giận dữ nói.
Tiểu Thiết Đản lập tức nở nụ cười, nhỏ giọng nói: “Cô, cứ quyết định như vậy nhé, cô nuôi cháu mười bốn năm, cháu sẽ nuôi lại cô bốn mươi năm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây