Ông ta ăn mặc rất diện, đầu đội một chiếc mũ miện, bên trong mặc một cái áo bông có mũ, bên ngoài thì khoác áo khoác màu xám, vừa phẳng phiu vừa ấm áp.
Khương Thư Lan lắc đầu: “Xin lỗi nhưng không thể được đâu ạ.” Cô không chút suy nghĩ mà cự tuyệt.
Người đàn ông kia có hơi tiếc nuối: “Cô xem như vậy có được không? Tôi sẽ dùng tiền để mua cây nhân sâm núi này, cô thấy thế nào?”
“Năm trăm đồng, tôi đưa tiền nguyên một lần luôn!”
Thốt ra lời này, ngững người ở xung quanh lập tức hít hà một hơi, năm trăm đồng lận sao!?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây