“Em còn hành xử xa lạ như vậy, cẩn thận bọn chị sẽ không quan tâm em nữa đâu đó, chăm sóc cha mẹ vốn là trách nhiệm của bọn chị mà. Nếu em gả đi rồi, tốt nhất sống cho thật tốt với gia đình mình, chỉ cần cuộc sống của em tốt đẹp thì cha mẹ mới có thể vui vẻ được, bọn chị cũng có thể vui vẻ theo!”
Khương Thư Lan nhẹ nhàng vâng một tiếng bằng giọng mũi, cảm động đến không nói nên lời.
Chiều đến, cả nhà họ Khương đều vô cùng bận rộn.
Đều chuẩn bị cho việc ngày mai Khương Thư Lan và Chu Trung Phong phải rời đi rồi, người này một ý tưởng, người kia một đề nghị, cơ bản đều nói ra hết những gì mà Khương Thư Lan có thể mang đi.
Mẹ Khương làm vằn thắn, vừa làm vằn thắn vừa nghĩ đến mọi chuyện, nhìn thoáng qua Chu Trung Phong đang tán gẫu với cha Khương mà hỏi: “Trung Phong, chỗ hải đảo nơi con ở có chỗ nuôi gà không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây