Mặt mày Trâu Dược Hoa xanh mét mà cắt ngang lời cô: “Tôi đưa!”
“Móc tiền ra đi!”
Ngữ khí của Khương Thư Lan vô cùng hùng hồn.
Trâu Dược Hoa sờ sờ vào bao tiền trong túi, lấy ra tờ nhân dân tệ đưa cho cô: “Của cô đây!”
Khương Thư Lan nhíu mắt lại, hiên lên một tia chọc tức, âm thanh mềm mỏng: “Anh đường đường là phó xưởng trưởng của nhà máy cán thép, vậy mà mạng mình chỉ đáng giá mười đồng thôi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây