[Thập Niên 70] Mẹ Kế Ở Xưởng Số 3

Chương 38:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhiều gia đình công nhân chỉ có một người đi làm, phải nuôi cả nhà thì đúng là hơi khó khăn.

Thế nên người nhà công nhân thường trồng rau, nuôi gà vịt lấy trứng đem bán. Chỉ cần số lượng không quá lớn thì xưởng cũng không can thiệp.

Chỗ trạm rau mà Hoàng Thu Hồng dẫn Vương Niệm tới chính là như vậy.

Bên cạnh trạm rau là sân vận động ngoài trời, chỉ khi có sự kiện tuyên dương lớn mới dùng đến, còn bình thường mỗi sáng đều là nơi người nhà công nhân và dân làng lân cận buôn bán rau quả.

Còn chưa tới nơi, Vương Niệm đã thấy sân vận động tấp nập người, chẳng kém gì phiên chợ ở công xã dốc Trường Sinh.

“Thế này là còn nhẹ đấy, hôm nào mà xưởng chiếu phim thì người còn đông hơn.”

Lưu Siêu Tiên cười nói.

Hôm đó, đúng lúc vừa mới đến xưởng thì Vương Niệm gặp cảnh ấy, nếu đi chậm một chút là giày cũng bị giẫm rơi mất.

“Đi trạm rau trước đi, cháu mua ít rau.”

Hoàng Thu Hồng dẫn Vương Niệm đi xuyên qua hàng hàng những chiếc sọt lớn tự xếp thành hàng dài, băng qua bốn chiếc bàn bóng bàn xi măng.

Một chiếc sọt nhỏ đặt nghiêng, trên đó bày vài bó rau xanh tự trồng, có cả giỏ nhỏ đựng trứng gà. Tuy nhiều nười bán nhưng mỗi nhà cũng chỉ bán có chút ít.

Toàn xưởng có ba trạm rau, ba người đi tới trạm rau số hai.

Một là vì gần khu nhà tập thể, hai là vì Hoàng Thu Hồng quen người ở trạm rau số hai, nếu có món gì ngon thường sẽ lén để dành cho bà ấy.

“Chị ơi, qua đây nhanh!”

Hôm nay rõ ràng có hàng tốt, vừa thấy Hoàng Thu Hồng, một nữ công nhân trung niên tóc ngắn ở giữa quầy liền lập tức đứng dậy vẫy tay.

“Thu Thuỷ là em gái thứ hai của bác, cháu cứ gọi là chị Hai Hoàng là được.”

Hoàng Thu Hồng nói.

Người làm bán hàng ở trạm rau số hai chính là em gái ruột của Hoàng Thu Hồng, Hoàng Thu Thuỷ.

Hai chị em mặt mũi khá giống nhau, kiểu tóc cũng y chang, nhìn lướt qua rất dễ nhầm.

“Ôi chao! Đây chính là vợ của kỹ sư Thi phải không.”

Hoàng Thu Thuỷ quay đầu lại, trong giọng nói mang theo nụ cười khiến người ta thấy không thoải mái:

“Quả thật xinh đẹp, chẳng trách anh kỹ sư nhà ta nhanh chóng rước về thế này.”

Chỉ một câu nói là sự khác biệt giữa hai người đã hiện rõ, trong mắt Hoàng Thu Thuỷ đầy vẻ khôn khéo, nụ cười chỉ dừng lại ở khoé miệng.

“Đồng chí Vương Niệm da mặt mỏng, em đừng chọc cháu ấy.”

Hoàng Thu Hồng biết tính em gái mình như thế nào, nếu không cản lại thì không biết tí nữa bà ta sẽ tuôn ra bao nhiêu lời tục tĩu.

Tiếc là lời nói này chẳng có tác dụng mấy, giây tiếp theo, Hoàng Thu Thuỷ nhướng mày, bất ngờ áp sát Vương Niệm, cười nói:

“Sao hả! Kỹ sư Thi ở trên giường có dùng được không?”

Vương Niệm: “…”

Câu đó Vương Niệm nghe sao mà không hiểu, chính vì hiểu nên mới cạn lời.

Rõ ràng thấy được Hoàng Thu Thuỷ hỏi rất thật lòng, hoàn toàn không phải là nói đùa cho vui, thế nên mới khiến người ta càng khó chịu hơn.

Ai mà lần đầu gặp mặt lại hỏi chuyện chăn gối vợ chồng người ta chứ...

“Thu Thuỷ!”

Sắc mặt Hoàng Thu Hồng sầm xuống, đập mạnh lên cánh tay Hoàng Thu Thuỷ:

“Không được nói bậy nữa.”

“Em chỉ đùa chút thôi, đồng chí Tiểu Vương không giận chứ?”

Hoàng Thu Thuỷ làm như không có chuyện gì, nhún vai một cái rồi không nói thêm lời khó nghe nào, chỉ vẫy tay với Hoàng Thu Hồng:

“Hôm nay có sườn heo lớn, em để dành cho con gái chị nấu canh ăn.”

Hoàng Thu Hồng bước vào trong quầy, chỉ còn lại Vương Niệm và Lưu Siêu Tiên đứng đợi bên ngoài.

“Trạm rau số một tuy xa hơn chút, nhưng sau này cứ đi bộ thêm vài bước mà ra đó mua đồ.”

Lưu Siêu Tiên bỗng lên tiếng, rồi hất cằm tỏ vẻ khó chịu:

“Người gì mà chẳng ra làm sao!”

Mắt Vương Niệm sáng rỡ, kéo chị ấy lùi lại hai bước.

Lưu Siêu Tiên hiểu ý rất nhanh, khoanh tay, cúi đầu nói nhỏ:

“Chồng bà ấy mất sớm, công việc là do xưởng thương tình hoàn cảnh góa bụa mà sắp xếp cho đấy…”

Chồng của Hoàng Thu Thuỷ mất sớm vì bệnh, nhà máy thấy bà ấy phải nuôi hai đứa con nên mới đặc cách cho làm nhân viên bán hàng ở trạm rau.

Miệng lưỡi không biết kiểm soát, ăn nói lại lả lơi, nói mấy câu tục mà đến cả đàn ông cũng không chịu nổi.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)