[Thập Niên 70] Mẹ Kế Ở Xưởng Số 3

Chương 30:

Chương Trước Chương Tiếp

Mà đó mới là phần công khai, phần hồi môn lén cho cô thì không biết đã cho bao nhiêu.

“Tủ lạnh để đâu?”

Chiếc tủ lạnh khiến bao người kinh ngạc này thật ra không phải sính lễ, mà là “niềm vui bất ngờ” vào ngày đi đăng ký kết hôn.

Không biết Dương Minh Tư có phát hiện ra trong đám phiếu hôm đó đưa cho họ lại có một phiếu tủ lạnh hay không nữa. Đã vậy còn là phiếu cung cấp nội bộ!

Phiếu nội bộ thì không cần chờ đợi, giá cũng rẻ hơn nhiều so với phiếu thông thường.

Hai người đứng trước cửa hàng quốc doanh bàn bạc chưa được bao lâu, ánh mắt tràn đầy mong mỏi của Vương Niệm đã khiến Thi Hướng Minh mềm lòng.

Số trời đã định ngày hôm đó chính là ngày họ mua tủ lạnh, vì tiền hai người mang theo gộp lại vừa khéo đủ để mua chiếc tủ ấy.

Còn cái rèm cửa và nồi sắt dự tính mua ở huyện thì đành vui vẻ để dành cho lần sau.

Tủ lạnh không lớn, dựng đứng lên thì cũng chỉ cao tới cổ của Vương Niệm, nhưng lại là món đồ có giá trị nhất trong ngôi nhà nhỏ của họ.

“Để bên phải tủ năm ngăn.”

Dưới sự chỉ huy của Vương Niệm, hai người nhanh chóng đặt tủ lạnh vào đúng vị trí.

Phải nói rằng, vừa đặt xong đồ vào cả căn nhà liền toát lên không khí của một gia đình thực thụ.

“Vương Niệm, nhà em đẹp thật đấy.”

Nửa tiếng trước, Lưu Xuân Hoa còn khinh thường những cuộc hôn nhân không có tình cảm làm nền tảng, nửa tiếng sau... ghen tị đến nỗi không biết nên nhìn vào đâu.

“Em cũng thấy đẹp.”

Vương Niệm chống tay lên hông, vô cùng mãn nguyện ngắm nhìn một vòng căn nhà, xem xong dường như vẫn chưa thoả mãn, liền chạy thẳng ra hành lang.

Bắt đầu đi từ sân trước khu nhà tập thể.

Toà nhà tập thể số bốn mươi ba, tổng cộng bốn tầng, mỗi tầng có sáu hộ.

Cầu thang lên các tầng nằm chính giữa, chia đều hai bên ba hộ, nhà của Vương Niệm là phòng số sáu tầng một, cần bước lên hai bậc thềm là đến nơi.

Sau đó đi theo hành lang bên phải về phía trước, nhìn sang phía bếp sát tường, đối diện chính là nhà số sáu.

Bếp có hai loại lớn nhỏ, cái lớn là bếp củi, bên cạnh là bếp than tổ ong, cạnh bếp củi còn có một tủ bếp xi măng đúc sẵn.

Đẩy cánh cửa gỗ màu đỏ ra, bước vào phòng khách.

Căn nhà tổng thể là hình chữ nhật vuông vắn, hai phòng ngủ đều nằm ở phía bắc, vừa mở cửa ra là nhìn thấy cánh cửa gỗ đỏ y chang dẫn vào phòng ngủ nhỏ.

Phòng khách đón sáng nhờ cửa sổ lớn phía tường đông, cửa sổ nối liền một cánh cửa nhỏ, bên ngoài chính là sân.

Còn cửa sổ gần phía hành lang chỉ có tác dụng thông gió.

Tường phía tây là tường chung với nhà hàng xóm, nên Vương Niệm sắp xếp đủ loại tủ cao thấp ở đó.

Góc dưới bên trái là một chiếc ghế sofa hai chỗ có lò xo, cùng với hai chiếc ghế sofa đơn tạo thành hình chữ L.

Khoảng trống giữa bộ sofa được đặt một chiếc tủ năm ngăn.

Bên phải, phía trước cửa sổ gần sân là giá sách và bàn tre do Thi Hướng Minh mang từ ký túc xá về, máy khâu được đặt ngay ngắn sát cửa ra vào.

Khoảng trống ở giữa là một chiếc bàn vuông, khi không ăn cơm thì ghế xếp gọn dựa vào tường.

Vương Niệm đứng ngay cửa, đưa tay vuốt nhẹ tủ đựng bát bên tay trái, mặt ngoài cánh cửa tủ vẫn còn sờ thấy vết sần do mài dũa để lại.

Bộ đồ gỗ mà bác trai bác gái chuẩn bị cho Vương Niệm đã giúp kết nối ngôi nhà và con người lại, tạo thành khung sườn của một tổ ấm.

Chỉ cần thêm chút đồ dùng sinh hoạt lặt vặt nữa thôi, ngôi nhà này lập tức trở nên sống động và chân thực.

Bước đầu xem như đã thành công...

“Nếu sau này chị cũng được ở nhà kiểu như vậy thì tốt biết mấy.”

Lưu Xuân Hoa đi qua đi lại trong mấy căn phòng, càng nhìn càng thấy thích ngôi nhà này.

Đến cả chiếc đèn bàn màu xanh trên bàn sách, trong mắt cô ấy cũng trở nên thời thượng vô cùng, liền ngồi phịch xuống ghế tre sờ đông nghịch tây.

“Dạo gần đây chẳng phải dì đang giúp chị xem mắt à?”

Vương Niệm không rời tay khỏi cái khăn, đi tới thấy trên chụp đèn bàn có một lớp bụi mỏng, lập tức lấy khăn ra lau kỹ thêm một lần.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)