[Thập Niên 70] Mẹ Kế Ở Xưởng Số 3

Chương 28:

Chương Trước Chương Tiếp

Cô thử khẽ rút ra, vừa động thì bị Thi Hướng Minh phát hiện, lúc này mới ngượng ngùng buông tay.

“Đi chụp ảnh trước đã, phiếu từ từ xem.”

Thi Hướng Minh cười nói.

Vương Niệm cẩn thận trải thẳng tờ phiếu ra, chăm chú phân biệt những nếp gấp nhăn nhúm, đến khi hai chữ “công nghiệp” đập vào mắt thì cô không nhịn được mà reo lên mừng rỡ.

“Là hai tấm vé công nghiệp, mình không chỉ mua được một cái chảo mà còn được tận hai cái!”

Cô gái bên cạnh hưng phấn đến mức bật nhảy một cái, đôi mắt long lanh tràn đầy vui sướng, cả người như được hạnh phúc bao bọc phát sáng lấp lánh.

Gió nhẹ lướt qua, tà váy tung bay, vạt váy lướt nhẹ qua mu bàn tay Thi Hướng Minh, luồng ấm áp theo đó lan tỏa ra.

Nếu anh nhớ không nhầm thì rẽ trái hai trăm mét nữa là đến hiệu chụp ảnh.

Cả hai sóng vai bước đi, từng bước một tiến về phía tổ ấm do chính tay hai người cùng xây dựng.

Ngày mười hai tháng tám, trời âm u.

Cái nóng bức của hôm qua như còn lưu lại trên da thịt, vậy mà hôm sau đã chuyển hẳn, trong gió dường như có chút lành lạnh.

Không lạnh cũng không nóng, với Vương Niệm mà nói thì là thời tiết lý tưởng để vừa chuyển nhà vừa làm tiệc cưới.

Đội sản xuất số ba hôm qua vừa hoàn thành vượt chỉ tiêu công việc ngoài ruộng, hôm nay Lưu Căn Sinh và em gái được đội trưởng Tiêu Hà dẫn đầu, trời còn chưa sáng đã đến giúp Vương Niệm chuyển nhà.

Chiếc máy kéo mà đại đội đặc biệt mượn từ công xã rầm rầm tiến vào khu nhà tập thể xưởng 431.

Đúng vào giờ đi làm, công nhân ra vào tấp nập, chiếc máy kéo chở đầy đồ đạc chạy lừ đừ vào trong, trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.

“Ê mấy người nhìn kìa, đó không phải máy may sao!”

“Ủa, ai kết hôn vậy? Lễ hỏi bằng với tám món lớn trong lễ kết hôn trên tỉnh rồi.”

“Thì còn ai nữa? Kỹ sư Thi của xưởng số 1 chứ ai. Người ta là người trên thành phố còn gì!”

“Úi chao, thứ lộ ra kia có phải tủ lạnh hiệu chim công không?”

“Thật nha! Cái này dù có tới xếp hàng trên huyện thì dù chúng ta có tiền cũng chẳng lấy được phiếu, sao kỹ sư Thi lấy được...”

Xưởng 431 có 4 khu xưởng, nhưng mà đa số là thân nhân của công nhân viên chức, gần hai vạn người. Chứ thật ra công nhân viên chức trong xưởng chỉ có một vài người.

Mà cũng chẳng mấy ai vừa nhắc tên là tất cả đều biết, hiển nhiên, Thi Hướng Minh chính là một trong số ít người như thế.

Nguyên nhân vì anh quá nổi tiếng, thành ra mọi người càng tò mò muốn xem thử, rốt cuộc đối tượng kết hôn của anh là thần thánh phương nào.

Sau khi bị hoảng sợ bởi nguyên một chiếc xe chở lễ vật đầy ắp, mọi người mới bắt đầu hỏi thăm lai lịch của cô dâu.

“Gì? Gái quê hả?”

“Xạo hả? Còn không biết chữ?”

“Trong xưỏng chúng ta nhiều nữ đồng chí chưa lập gia đình như vậy cũng không thèm, kết quả lại đi chọn một đứa tư tưởng giác ngộ không theo kịp tổ chức. Loại này không phải về sau sẽ kéo chân kỹ sư Thi sao?”

“Biết đâu được người ta có bản lĩnh dùng chỗ khác...!”

Trải qua trăm cái miệng đồn tới đồn lui, còn chưa tới giữa trưa, bốn khu xưởng đã truyền khắp mấy lời đồn về Vương Niệm.

Tổng kết lại lời đồn thì cô là người mù chữ, mặt mày như hồ ly tinh, lại còn dùng mấy thủ đoạn không dám cho ai biết mới có thể kết hôn với Thi Hướng Minh.

Đám người trong đội ba không rõ thực hư thế nào, cứ truyền tai nhau làm chuyện của Vương Niệm thành ra như vậy. Mãi đến khi đi ngang qua một đám người, tốc độ xe kéo mới nhanh dần.

“Ở kia kìa!”

Qua vài khúc rẽ, cuối cùng họ cũng nhìn thấy Lưu Xuân Hoa đang đứng bên đường ngáp dài vì đợi quá lâu.

Lưu Căn Sinh hô lớn bảo Tiểu Hà tấp xe vào lề. Còn chưa kịp nhảy xuống, anh ta đã quay sang tòa nhà phía sau mà la to hai tiếng đầy hứng khởi.

Chẳng trách gì người trong đội đều bảo Vương Niệm lấy được chồng tốt.

Nhìn chỗ người ta ở kìa, đúng là sống kiểu nhà thành phố.

Tòa nhà bốn tầng dành cho gia đình cán bộ, tầng một mỗi hộ đều có một khoảng sân nhỏ, còn tầng hai trở lên thì có ban công riêng.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)