Giang Uyển vỗ trán cười nói: “Suýt chút nữa thì quên cậu không quen mấy người đó, cái người hồi nãy đi vào trông như gậy trúc, dáng vẻ chanh chua ấy, nhớ ra chưa?”
Tiểu Lý gật gù, tỏ vẻ nhớ ra rồi.
Cố Trung Quốc nghe cô nói xong, đảo khách thành chủ đan xen mười ngón tay với cô gái nhỏ, nắm tay cô rời khỏi nhà khách.
Giang Uyển bị người đàn ông dắt đi như vậy còn hơi ngơ ngác nhưng lát sau lại bình thường. Có vẻ như anh đang chậm rãi trở nên săn sóc hơn, đây là một chuyện tốt.
Dọc đường hai người nắm tay nhau về nhà, Giang Uyển buông tay ra trước: “Em đi qua nhà hàng xóm ẵm con về, anh về trước đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây