“Vậy mấy đứa nhỏ thì phải làm sao bây giờ?”
“Đại Bảo đã đến tuổi đi học, Nhị Bảo và Tam Bảo cứ để cho Cố Trung Quốc nghĩ biện pháp, tôi thích trẻ con nên cũng rất vui vẻ chăm sóc bọn chúng nhưng trẻ con không có khả năng trở thành toàn bộ cuộc sống của tôi, tôi còn phải làm các công việc khác nữa.”
“Tôi rất thích con nít...” Mộc Uyển Nhu cúi đầu nhìn Tam Bảo, ngược lại ngẩng đầu nói: “Là thật đó!”
Giang Uyển đã bị lời nói của cô ấy làm cho sửng sốt nên cô giận dữ xua tay: “Lần sau nói chuyện đừng nói một nửa rồi dừng như vậy.”
Nghĩ đến chuyện vừa rồi, hai người liền nhìn nhau nở nụ cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây