Mộc Uyển Nhu ở phía sau nhỏ giọng lặp lại theo cậu ta một lần, nhìn qua có vẻ cô không được vui cho lắm.
“Trịnh Thiện Dân tới rồi sao, em dâu cũng tới rồi à, hoan nghênh hoan nghênh.” Cố Trung Quốc chào hỏi xong thì nghiêng người sang một bên để hai người bọn họ bước vào trong.
Trên tay Trịnh Thiện Dân còn cầm một bó hàng rào tre, thoạt nhìn giống như đã làm xong.
“Đã làm xong nhanh vậy sao?”
“Sao có thể làm nhanh vậy được chứ? Đây là của nhà tôi trước đây đó, vốn dĩ là muốn nuôi mấy con gà nhưng khi làm xong hàng rào thì lại không muốn nuôi nữa. Không phải đúng lúc nên mang tới cho anh luôn sao? Tiết kiệm được rất nhiều thời gian đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây