“Nghe người nhà của phó sư trưởng Ngũ nói đoàn trưởng Trịnh kết hôn là bị cha mẹ anh ta ép phải không anh?” Giang Uyển thật sự cũng không tin vào lời của Lý Phân nói cho lắm.
“Em đừng có nghe cô ta nói bậy, Thiện Dân làm sao có thể bị cha mẹ cậu ta bức ép được? Mộc Uyển Nhu khi còn nhỏ chính là hoa Dâm Bụt của cậu ta, Trịnh Thiện Dân không đi học nên trước khi làm lính, mỗi ngày đều cầm hoa Dâm Bụt và ngồi xổm trước cổng trường của vợ mình nhưng lại không dám đưa cho cô ấy. Sau này khi lớn lên mới bắt đầu chủ động hơn, cậu ta ngẫu nhiên biết được trong nhà đang tìm đối tượng cho cô ấy nên lập tức cầu xin cha mẹ tới cửa để cầu hôn. Nhà họ Mộc thấy Thiện Dân làm lính, còn là một đoàn trưởng thì yên tâm giao con gái mình cho cậu ta. Nhưng sau khi kết hôn Mộc Uyển Nhu không thích Thiện Dân, mà hiện tại cậu ta cũng đang ở quân đội nên mỗi ngày không thường hay nói chuyện nhiều với nhau.”
“Làm sao anh biết rõ ràng như vậy thế?”
“Cái thằng nhóc đó có chuyện hay không có chuyện gì đều ở bên tai anh lải nhải cả ngày, anh muốn không biết cũng rất khó.”
“Vậy anh ta truyền thụ kinh nghiệm cho anh mà anh còn dám nghe nghiêm túc như vậy sao? Thật đúng là một người dám dạy, một người dám học mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây