“Hai con đừng chạy, đi chậm thôi, lỡ bị củi đâm bị thương thì sao?”
“Thế thì tụi con đi chậm lại ạ.”
“Đi chậm cũng phải đi, mẹ mà nhìn thấy bọn con chạy là không cho dựng nữa!”
“Hừ, mẹ kế thiệt là!” Đại Bảo ở một bên bĩu môi thấp giọng phàn nàn.
Giang Uyển nghe thấy nhưng giả bộ không biết, xoay người đi vào phòng bếp nấu cơm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây