Dương Quế Hoa cứ yên lặng như thế nằm trên một cái phản, mặc quần áo sạch sẽ, hai mắt nhắm chặt, đôi môi tái nhợt nhưng khoé miệng lại hơi nhếch lên, giống như trong mộng đã gặp phải chuyện gì đó rất tốt.
“Mẹ, mẹ chắc chắn đã gặp được bố trong giấc mộng.” Cố Trung Quốc thì thầm vào tai vợ mình.
Giang Uyển chớp chớp mắt nhìn vài lần, sau đó không dám nhìn tiếp nữa, trong lòng khó chịu không thể kiềm chế được, bây giờ bà đã trở thành người không cha không mẹ rồi.
Cố Trung Quốc nhẹ nhàng ôm lấy vợ để bày tỏ sự an ủi.
Giang Uyển đã trông mẹ cả đêm, Cố Trung Quốc cũng ngồi cùng vợ cả đêm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây