Tam Bảo chậm rãi bước lên giường, tựa đầu lên vai Giang Uyển, ủ rũ hỏi: “Mẹ có còn nhớ bạn trai mà lần trước con nói với mẹ không?”
“Không phải hôm trước nói cha mẹ xem như chưa nghe được gì hay sao?” Giang Uyển sờ sờ tóc con mình, mở miệng nói đùa.
Tam Bảo ngẩng đầu nhìn vào mắt mẹ, u oán nói: “Mẹ....”
“Được được, mẹ không nói nữa, con nói tiếp đi.” Giang Uyển nhìn có vẻ như Tam Bảo đang không vui thật, thế nên cũng không có nói tiếp.
Tam Bảo nhào vào lòng mẹ mình như khi còn nhỏ, nói: “Mẹ với cha con lúc còn trẻ khi yêu nhau, cha có khi nào không muốn cho mẹ gặp gia đình và bạn bè của cha không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây