Mẹ anh gả cho cha anh làm mẹ kế lúc chỉ mới hơn hai mươi tuổi, khi đó anh sáu tuổi, em trai em gái cũng còn nhỏ, công việc của cha anh thì bận rộn, cơ bản là anh cùng em trai em gái là một mình mẹ vất vả nuôi lớn, chỉ là mẹ anh không thể sinh đẻ, cho nên không sinh thêm đứa con nào với cha anh. Anh đây là sợ em nói chuyện không để ý, không cẩn thận nhắc đến chuyện mẹ ruột mẹ kế, sinh con các thứ, tuy nội tâm của mẹ anh vô cùng mạnh mẽ nhưng anh sợ khi những người thân thiết nói đến mấy chuyện này sẽ làm mẹ đau lòng.”
“Em đã biết rồi, anh cứ yên tâm đi, trong lòng em hiểu rõ! Có điều mẹ kế của anh thật tốt quá đi, không chỉ nuôi nấng ba anh em các anh nên người, mà còn đối xử với các anh như con ruột, anh kết hôn còn đặc biệt mua cho một cái nhà, không hề giống mẹ kế chút nào.” Dương Thiến kinh ngạc cảm thán, cô ấy không để ý gì hết mà nói chuyện cũng thẳng thắn, cô cảm thấy có một số bà mẹ ruột cũng không tốt được như vậy.
“Đúng vậy, trong lòng anh mẹ kế còn thân thiết hơn cả mẹ ruột.” Đại Bảo nói như vậy, trong lòng cũng nghĩ như vậy.
Bây giờ lớn rồi, tất nhiên là hiểu mẹ ruột mình trong quá khứ là dạng người gì, có lẽ là do thời đại khiến cho mẹ ruột của cậu nâng đỡ gia đình nhà mẹ đẻ mà không màng bản thân và bọn họ, nhưng trong lòng cậu từ trước đến nay luôn thấy không được thoải mái.
Hiện tại có mẹ kế thì sự đối lập được thể hiện càng rõ ràng hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây