“Đen quá hả mẹ? Sao con không cảm thấy đen nhỉ?” Đại Bảo vừa học kiến thức văn hóa ở trường vừa tiến hành huấn luyện quân sự nhưng cậu lại không soi gương nhiều nên tất nhiên sẽ không cảm thấy da mình đã chuyển sang màu đen.
“Sao không đen được chứ? Con nhìn bức ảnh treo trên tường đi, mặc dù lúc trước da con không phải rất trắng nhưng ít nhất cũng không phải là màu đen như vậy.” Giang Uyển chỉ vào ảnh chụp trên tường, càng so sánh càng cảm thấy rõ ràng.
Đại Bảo vừa nhìn mình trong ảnh trên tường vừa nhìn vào màu da của cánh tay nói: “Hình như có hơi đen một xíu ạ.”
Giang Uyển không nhịn được mà bật cười: “Đó không phải là một xíu mà là rất nhiều, thôi được rồi, con vừa mới trở về mau đi tắm rửa đi rồi vào phòng nghỉ ngơi, chờ ba con về thì người một nhà chúng ta đi ra ngoài ăn một bữa ngon.”
Đại Bảo gật gật đầu, đi vào trong phòng thu dọn hành lý rồi sửa soạn tắm rửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây