“Hừm, con không nói thật chẳng lẽ còn muốn nói láo hay sao?” Giang Uyển nhìn biểu cảm trên mặt cậu, cảm thấy biểu hiện cũng không tệ lắm, cô đã nghe chủ nhiệm của Đại Bảo nói qua nếu Đại Bảo phát huy tốt là có thể đậu đại học.
“Con thấy đề cũng không khó như bình thường, cảm giác thi cũng được, làm được con đã làm hết, không làm được con cũng điền đại rồi.” Đại Bảo nhớ lại khi đi thi đại học, cảm thấy thời gian trôi qua khá nhanh.
“Tốt lắm, tối nay mẹ sẽ nấu món con thích ăn, mấy ngày nay thi thố vất vả rồi, con về nhà nghỉ ngơi cho tốt đi nhé.” Giang Uyển thấy Đại Bảo sắp cao bằng cha luôn rồi nên không khỏi có chút xúc động.
“Mẹ cũng đã vất vả rồi ạ.” Đại Bảo biết trong suốt ba ngày cậu thi đại học mẹ đã phải lo nhiều, ngày nào cũng đưa đón cậu, còn nấu cho cậu rất nhiều đồ ăn thanh đạm, hiển nhiên là cậu cũng để trong lòng.
“Đâu có đâu, chúng ta là người một nhà nên không được phép nói chuyện xa cách, về nhà ăn cơm thôi.” Giang Uyển nghe thấy Đại Bảo nói ra những lời hiểu chuyện lại nhớ đến dáng vẻ cố chấp kêu cô là mẹ kế kia của Đại Bảo khi cô và chồng vừa mới kết hôn, con trai đã thật sự trưởng thành rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây