Cố Trung Quốc đau lòng cho cô gái nhỏ luôn bận rộn, liều mạng làm việc như vậy, anh nhắc nhở cô muốn cô tự chăm sóc tốt bản thân.
Giang Uyển nghe xong nép mình vào vòng tay của người đàn ông, nũng nịu nói: “Em biết rồi ạ.”
Ngày hôm sau, Giang Uyển dậy sớm, đến bốt điện thoại công cộng bên ngoài gọi điện cho cha mẹ cô.
Vào thời điểm này, người bình thường không thể lắp điện thoại, trước đây trên đảo đều có điện thoại bởi vì trong nhà có quân nhân, Giang Uyển nhớ lại đời trước, có lẽ sang năm người bình thường mới được cấp phép lắp đặt điện thoại, lúc bấy giờ chỉ có các cơ quan chính phủ hoặc địa phương mới có điện thoại, cho nên cô chỉ có thể đến bốt điện thoại công cộng gọi về nhà thôi.
May mắn là bốt điện thoại cách nhà không xa, đi vài bước chân là tới, khá là thuận tiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây