“Vậy được rồi, nếu nhà mình chuyển đi, mẹ nhất định phải thường xuyên dẫn con về đảo chơi.” Tam Bảo lựa chọn giữa việc ở lại bên cạnh mẹ và ở lại bên cạnh bạn thân, không có nguyên tắc nên lập tức chọn ở bên cạnh mẹ cô bé.
“Được được được, đến lúc đó chỉ cần con muốn trở về mà mẹ đang rảnh thì mẹ sẽ lập tức dẫn con về ngay.” Giang Uyển hứa với cô bé.
Lúc này Tam Bảo mới cảm thấy vừa lòng mà chấp nhận chuyện mấy tháng sau sẽ chuyển trường đến thành phố Vọng Giang.
“Không phải còn mấy tháng nữa sao? Con nên nói tạm biệt với các bạn, chờ mấy đứa con sắp học xong học kỳ này mới thật sự chuyển đi.” Đầu tiên Giang Uyển tiêm một mũi dự phòng cho bọn nhỏ, trong lòng cô có linh cảm rất mạnh mẽ, cảm thấy chung quy gia đình mình sẽ thật sự rời đi khỏi đảo Viễn Minh.
Cô ở trên đảo Viễn Minh cũng đã gần mười năm rồi, trừ hai năm đi học đại học thì cũng không có gì nhiều để nói nữa, bọn nhỏ cũng từ xa lạ đến thân mật khăng khít, từ tập tễnh tập đi đến tung tăng nhảy nhót.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây