Một chút ánh trăng thông qua rèm cửa lọt vào trong phòng, chưa bao giờ Giang Uyển cảm thấy mình hưng phấn như vậy, giống như là cô vừa uống cà phê, cô không thể nào ngăn được sự hưng phấn lúc này, không biết qua bao lâu sau rồi cô mới dần dần chìm vào giấc ngủ…
Vài ngày sau, Giang Uyển nghênh đón cuối tuần đầu tiên sau khi về đảo.
Cô không cần phải đi làm, khi không có ai ở nhà đúng là thực sự rất thoải mái và dễ chịu, chỉ là không có việc gì để làm.
Chồng cô vẫn phải đi làm như cũ nhưng bọn trẻ được nghỉ, có điều cuối tuần tụi nhỏ cứ như ngựa hoang đứt dây vậy, không thể nào ở yên trong nhà được.
Tinh thần bằng lòng dính lấy cô như lúc đầu đã biến mất, ăn xong cơm trưa là vội chạy biến đi ra ngoài chơi không thấy bóng dáng người đâu nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây