Nghe chồng nói xong trong lòng Giang Uyển thấy ấm áp hơn hẳn, cô đồng ý rồi cúp điện thoại, đi dạo trong vườn nhỏ của trường một lát. Vườn hoa nhỏ rất đẹp, lúc trước cô hay tới đây đi dạo nhưng bây giờ bởi vì trong lòng còn vướng bận chuyện bọn nhỏ mất tích nên cơn sốt ruột trong lòng vẫn không thể biến mất được.
Cô bắt đầu băn khoăn không biết có phải do mình trọng sinh rồi lại vào đại học mới khiến cho bọn trẻ một lần nữa đi lệch quỹ đạo đã định sẵn, bởi vì muốn tìm cô mà bị lừa đi, cô càng nghĩ đến lại càng cảm thấy khó chịu.
Mà bên này, ba đứa nhỏ cũng không thuận lợi, trên đường đi gặp rất nhiều khó khăn. Từ lâu bọn nhỏ đã thảo luận với nhau rằng sẽ đợi sáng thứ bảy nào đó, chờ sau khi cha đi làm sẽ cùng nhau đi Nam Xuyên tìm mẹ.
Bọn nhỏ chỉ đeo theo cái cặp nhỏ của mình và một ít tiền ăn là lên đường xuất phát ngay.
Đi lên tàu Đại Bảo đã nảy ra một ý tưởng, bọn họ cẩn thận chia nhau ra, mỗi người đi theo phía sau những người lớn không quen biết, giả vờ là đi cùng với những người lớn phía trước sẽ khiến cho nhân viên công tác trên tàu không nghi ngờ, rốt cuộc không ai có thể ngờ là sẽ có con nít lén lút lên tàu rời khỏi đảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây