Nhị Bảo nhìn bọn họ nắm tay nhau, suy nghĩ một chút rồi quay sang phía Đại Bảo đang đi bên cạnh nói: “Anh hai, nếu không chúng ta cũng nắm tay đi ạ.”
Đại Bảo không nói gì mà chỉ liếc mắt nhìn em trai mình một cái: “Nắm cái gì mà nắm, em mau tự mình đi đi.”
Nhị Bảo thất vọng ồ một tiếng, đi theo sau anh trai.
Vào ban đêm, những đứa trẻ không muốn ngủ vì sợ rằng họ sẽ không nhìn thấy mẹ mình vào ngày hôm sau.
Giang Uyển bất đắc dĩ: “Được rồi, các con đều đi ngủ đi, ngày mai mấy đứa còn phải đi học nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây