“Đúng vậy, con cũng không ăn được nhiều thịt.” Nhị Bảo cũng nói theo.
Tam Bảo tức giận nói với hai anh: “Cha em đi công tác mấy ngày vất vả như vậy, cha về nhà ăn chút thịt thì có làm sao, hai người thật là, bộ ngày thường hai người ăn ít lắm hả?”
Cố Trung Quốc ở nhà lâu vậy đã quen thói chỉ nghiêm túc nghe cô gái nhỏ nói, giờ nghe hai thằng con trai nói, anh lại không có chút cảm xúc nào, nhưng khi nghe Tam Bảo nói thì anh thật sự thấy hơi bất ngờ.
Đối với chuyện hồi nãy phạt cô bé thụt dầu cũng cảm thấy khá có lỗi: “Vẫn là con gái của cha là tri kỷ nhất, quả nhiên là con cún nhỏ của cha mà.”
Giang Uyển cũng hơi bất ngờ, hiếm khi Tam Bảo không có phản nghịch với cha, đang muốn khen con bé hai câu thì nghe Tam Bảo nói: “Có gì đâu ạ, đến khi đó kêu cha con mua cho cả nhà chúng ta mấy món ngon đem về là được rồi ạ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây