“Anh nói hay quá, không biết học đâu ra nữa, càng ngày càng biết nói lời ngon tiếng ngọt.”
“Anh đâu có đi học ở đâu đâu, đều là thật tâm anh hết đó, bản thân anh tự nghĩ ra rồi nói.” Cố Trung Quốc nói xong rồi hôn lên môi cô gái nhỏ, giống như xa cách cả đời nay được gặp lại, nụ hôn khao khát và thân mật vô cùng.
Ngoài cửa vang lên tiếng sột sột soạt soạt, Giang Uyển lập tức đẩy người đàn ông ra ngay, mặt đỏ bừng: “Bọn nhỏ đang nhìn lén kìa.”
Cố Trung Quốc trở nên mất kiên nhẫn với mấy đứa con nít ranh này, anh bước qua đẩy cửa ra mỗi tay tóm lấy một đứa nhóc, bắt đúng ngay Đại Bảo với Nhị Bảo, Tam Bảo đứng bên cạnh cười hì hì nhìn.
“Các con học được tật xấu này từ khi nào vậy hả? Còn nhìn lén cha với mẹ, mấy đứa tính làm gì đây?” Cố Trung Quốc nhắc đến lại cảm thấy bực mình, anh với cô gái nhỏ đang hôn nhau vui vẻ, mấy đứa nít ranh này đúng là quá thiếu đòn rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây