Cuối cùng, Giang Uyển cũng nhận thức ăn dưới sự nhiệt tình của ba vị phụ huynh, cho nên cô chỉ có thể nhận lấy rồi hôm khác sẽ mua một ít văn phòng phẩm hoặc một ít đồ tương tự rồi trả lại cho mấy đứa nhỏ, thế là cậu thanh niên gác cửa lại dẫn bọn họ ra ngoài.
Ba bao đồ hải sản nặng như vậy, một mình Giang Uyển cầm cũng không thể di chuyển được, cô biết lòng thành của cả ba nhà nhưng cũng không trách ba đứa nhỏ, dù sao chuyện cãi nhau của bọn trẻ không phải là vấn đề chính, trọng điểm là Đại Bảo ra gần ao chơi nên không may bị rơi xuống nước.
Hơn nữa có lẽ đó cũng là một kiếp nạn của Đại Bảo, đời trước cậu bị chết đuối khi còn là thiếu niên, nhưng bây giờ Đại Bảo đã không sao rồi, đây cũng là một điều may mắn.
Vừa đúng lúc này, Mộc Uyển Nhu dẫn theo Hoa Hoa và Thảo Thảo đến.
“Ái dà, những cái này là gì vậy? Một đống lớn như vậy sao?” Mộc Uyển Nhu đến xem xét.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây