Đương nhiên Cố Trung Quốc biết đây là cô gái nhỏ đang lo lắng cho anh nên ngủ không được, còn cảm thấy khó chịu, cho nên lần sau có lẽ anh không nên nói với cô mà đi thẳng.
“Như vậy lại càng không được, bình thường anh đi làm nhiệm vụ cũng phải đi vài ngày, em phải biết anh đang làm gì chứ, nếu anh không ở nhà thì em cũng sẽ không thể ngủ được.” Giang Uyển không đồng ý, cô không thích bị che giấu mọi chuyện, thà rằng lo lắng không ngủ được còn hơn là cái gì cũng không biết.
“Được được được, anh không giấu em đâu, em ngủ tiếp đi, anh phải đi rồi.” Cố Trung Quốc sắp xếp đồ dùng xong thì quay lại ngồi lên giường, ôm thật chặt cô gái nhỏ, như là muốn khảm cô vào trong xương.
“Đi đi, anh nhất định phải bình an khỏe mạnh quay về đấy.” Giang Uyển không biết vì sao trong lòng cứ cảm thấy bất an, cũng không biết đời trước anh có làm nhiệm vụ gì bị trọng thương hay không.
Sau khi người đàn ông đi ra ngoài, Giang Uyển lăn qua lăn lại mấy hồi cũng không ngủ được, vậy nên quyết định không ngủ nữa, đứng dậy mặc đồ đi giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa một chút, dù sao thì một lát nữa cô cũng phải dậy đi làm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây