Giang Uyển cười chế nhạo: “Những gì anh nói giống như những lời mà cha dượng sẽ nói vậy, Đại Bảo nghe được chắc chắn sẽ gọi anh là cha dượng cho xem.”
“Cha dượng thì cha dượng đi, dù sao thì bọn trẻ cũng không thể đi cùng em được, tới khi đó một mình em ở kí túc xá riêng, ở một mình sẽ rất tiện lợi, trong những ngày nghỉ lễ em có thể đến căn nhà gần trường học của chúng ta ở Nam Xuyên một chút, nếu anh được nghỉ thì cũng sẽ mang các con đến tìm em.”
“Được thôi, vậy thì em sẽ nhẫn tâm một chút, một mình đi Nam Xuyên nha?” Giang Uyển nhướng mày, nghe người đàn ông nói nhiều như vậy, trong lòng cuối cùng cũng đưa ra quyết định.
“Không cần em phải nhẫn tâm, để anh nói cho, nếu không bọn trẻ sẽ lại không vui.” Cố Trung Quốc tự mình vào vai cha dượng, làm người xấu đến cùng.
“Đúng rồi, anh đã gọi điện thoại chưa?” Giang Uyển nhớ tới lời người đàn ông nói lúc trước, hỏi cô về việc tiếp tục học đại học, cô cũng không biết tình hình thế nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây