“Hơn nữa, không phải là vẫn còn nhà của chúng tôi bên cạnh à? Đến lúc đó tôi và Trịnh Thiện Dân tùy thời điểm có thể đi qua giúp cô trông coi bọn nhỏ, dù sao nhà tôi cũng có hai đứa con. Chăm sóc hai đứa cũng là chăm sóc mà năm đứa cũng là chăm sóc.
Việc cô đi học đại học mới là quan trọng nhất, cô cũng nói cô rất muốn học đại học không phải sao, vậy thì đi học đi. Hãy quyết đoán một chút, dù sao chồng cô nhất định sẽ rất ủng hộ cô đó.”
Mộc Uyển Nhu nói ra quan điểm của bản thân mình, nếu đặt vấn đề này lên trên người cô thì có lẽ cô cũng sẽ do dự và lo lắng như Giang Uyển, nhưng cuối cùng cô cũng sẽ quyết định chọn đi học đại học.
“Haizz, anh ấy ủng hộ thì ủng hộ nhưng chăm sóc con cái vẫn là không ổn đâu. Uyển Nhu, cám ơn cô đã nghe một đống lời than thở của tôi như vậy, cũng cảm ơn lời khuyên của cô. Chuyện này tôi sẽ suy nghĩ kỹ hơn.” Trong lòng Giang Uyển đang nghĩ có nên đưa bọn nhỏ cùng cô đến Nam Xuyên luôn hay không, dù sao cô và gia đình anh cả của chồng đều ở tại thành phố Nam Xuyên.
Buổi chiều tan học, Giang Uyển từ trường trở về, lúc này chồng và các con cũng đã về, trong tay mỗi đứa còn cầm một món đồ chơi mới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây