Giang Uyển yên lặng nghe Mộc Uyển Nhu xả cơn giận, lúc này cô mới cảm thấy trên người Mộc Uyển Nhu đã vơi đi chút hương vị xa cách trần đời, bây giờ càng có sức sống sinh hoạt giống người thường hơn.
Vài ngày sau, Đại Bảo và Nhị Bảo tiếp tục đi học, Giang Uyển đưa Tam Bảo đến nhà trẻ, sau đó cùng chồng ngồi thuyền đến thành phố Vọng Giang để xem nhà.
Giang Uyển vẫn còn say sóng nhưng dù sao cũng đã ngồi thuyền nhiều năm nên cũng không muốn nôn mửa nữa, chỉ là trong lòng vẫn có cảm giác buồn nôn không thoải mái lắm nên khiến sắc mặt của cô hơi tái nhợt.
Bọn họ ở trên bờ nghỉ ngơi một lát rồi đi đến trung tâm thành phố Vọng Giang, cách Đại học Vọng Giang không xa mấy, gần đó có không ít người cầm biển hiệu muốn giới thiệu cho người thuê nhà.
Cố Trung Quốc có chiến hữu nhà ở Vọng Giang nên dễ dàng giúp bọn họ giới thiệu một người trên tay có không ít tin tức, tương tự như người môi giới nhà ở đời sau, hai bên hẹn gặp mặt ở gần trường đại học Vọng Giang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây