8 giờ hai mươi, thuyền rời bến, Giang Uyển cảm thấy thuyền lênh đêng lên xuống, có chút không thoải mái, nhưng không khó chịu như lần trước.
Cố Trung Quốc thấy mặt cô hơi tái, vội vàng đưa nước cho cô: “Em uống một chút đi.”
Giang Uyển đón ly nước từ chồng, uống một ngụm sau đó xua tay không uống nữa, bởi vì có chồng trông con, cô yên tâm nhắm mắt lại ngủ.
“Tiểu Uyển, dậy thôi, sắp đến nơi rồi, nên rời thuyền, Tiểu Uyển……”
Giang Uyển bị nam nhân đánh thức, sau khi tỉnh dậy hơi ngỡ ngàng: “Sao cơ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây