“Được, tôi biết rồi, cảm ơn người anh em, nếu thành công tôi sẽ bao anh đi ăn.” Trịnh Thiện Dân trong lòng nghĩ nên nói với vợ mình như thế nào. Anh ta cũng sợ cô ấy buồn chán, Trịnh Thiện Dân biết cô ấy không phải người thích cô đơn ở nhà một mình.
Cố Trung Quốc mỉm cười rồi nhìn anh ta: “Đừng cảm ơn vội, chờ vợ cậu thật sự đồng ý đi làm rồi nói sau, lúc trước cậu còn thiếu nhà tôi một bữa cơm, giờ là hai bữa đấy nhé!”
*
Buổi tối về nhà, Trịnh Thiện Dân ngồi ngay ngắn lên giường, nhìn vợ đang chăm chú đọc sách, thò đầu lại gần hỏi: “Uyển Nhu, anh nghe nói vợ anh Cố đang làm giáo viên cấp 2, em biết chuyện này không?”
“Không biết, mấy bữa nay cô ấy đi làm, em có mấy khi gặp được cô ấy đâu.” Mộc Uyển Nhu buông sách xuống, vẻ mặt có chút buồn bực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây