Ngày 1 tháng 9 là thứ sáu, vì để đưa vợ con đi học nên Hạ Đông Xuyên xin nghỉ
một ngày, anh sắp xếp nghỉ bù vào thứ bảy, gộp lại được hai ngày nghỉ.
Nhưng Hạ Đông Xuyên đã quen với việc dậy sớm, khi anh mở mắt ra trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng nhìn thời tiết bên ngoài, có lẽ đã hơn năm giờ. Bởi vì anh không nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào bên ngoài, vì vậy anh cầm chiếc đồng hồ đeo tay dưới gối lên, vén chăn đi ra ngoài.
Anh bật đèn trong phòng khách, Hạ Đông Xuyên nheo mắt lại, đã 5 giờ 25 phút, anh đẩy cửa phòng ngủ lần nữa để gọi Hạ Diễm dậy.
Khi đó Hạ Diễm đang trong một giấc mơ ngọt ngào, bị đánh thức lúc đang trong giấc mộng đẹp, cái tay để ở trên trán hồi lâu không hề động đậy, cho đến khi Hạ Đông Xuyên đợi một lúc lâu không có ai ra, anh lại mở cửa bước vào nhắc nhở: “Con đến giờ đi học rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây