Trong lòng Mạnh Tú Trân có suy nghĩ, cười nói: "Cũng đúng là như vậy, nhưng mà cô so với tôi lúc đầu vẫn tốt hơn nhiều, chí ít đồng chí Hạ có cấp bậc cao hơn, cô có thể tới tùy quân, thời gian hai người xa nhau, cũng chỉ bảy tám đến mười ngày thôi, nào giống như khi tôi còn trẻ, anh ấy vừa rời đi chính là một hai năm, có đôi khi không xem ảnh, tôi còn cảm giác mình không nhớ nổi ngoại hình lão Giang như thế nào."
Tô Đình nghĩ thầm nếu Hạ Đông Xuyên chỉ là đi tập huấn, tất nhiên cô sẽ không lo được lo mất như bây giờ, nhưng cô không phải lo lắng anh ... Quên đi, nếu như anh thật sự xảy ra chuyện gì, quân đội chắc chắn sẽ thông báo cho cô ngay khi họ nhận được tin tức.
Đến bây giờ vẫn không có tin tức, điều đó chỉ rõ anh không gặp chuyện gì.
Cô phải nghĩ theo chiều hướng tooi.
Tô Đình theo lời Mạnh Tú Trân hỏi: "Vậy cô không nhận ra đồng chí Giang à?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây