Tô Đình thầm nghĩ không phải tôi muốn trở thành mẹ kế, tôi không ngờ rằng mình lại thành mẹ sau khi xuyên sách đấy, kèm thêm câu "Tôi nghĩ tôi đối xử với Hạ Diễm rất tốt."
Lời này đã làm mới nhận thức của Đoàn Hiểu Anh về độ mặt dày của Tô Đình khiến cô ta không nói nên lời, phải mất một lúc lâu cô ta mới tìm lại được giọng nói của mình: “Nếu cô thực sự tốt với Hạ Diễm, cuộc thi này cháu nó xếp cuối cùng, thái độ của cô sẽ không lạnh lùng như vậy, với tư cách là một giáo viên, tôi hy vọng cô có thể chú ý đến cháu nó nhiều hơn."
Tô Đình nghe ra được, mục đích hôm nay Đoàn Hiểu Anh tới không phải thăm nhà cô, mà tới đây để dạy cho cô một bài học, lạnh lùng nói: "Cô giáo Đoạn, từ khi cô ngồi xuống đến bây giờ đều chỉ trách móc tôi, nói tôi không tốt với Hạ Diễm và không quan tâm tới cháu nó, vậy hãy để tôi hỏi cô, cô có biết lý do tại sao cháu nó đứng cuối trong kỳ thi lần này không?" Đoàn Hiểu Anh không hiểu ý của cô lắm, ngập ngừng nói: "Bạn học của Hạ Diễm nói bình thường cháu không được thông minh lắm, mặc dù cháu đi học rất nghiêm túc, bài tập cũng nộp đúng giờ, nhưng tần suất sai bài tập tương đối cao.
Tô Đình khịt mũi: “Có vẻ như cô không biết, cô giáo Đoàn."
Nghe thấy sự mỉa mai trong lời của cô, Đoàn Hiểu Anh hơi nhíu mày: “Tôi biết, ba mẹ rất khó thừa nhận việc con cái không đủ thông minh, nhưng cô không thể trốn tránh sự thật, tôi nghĩ chăm chỉ là có thể bù đắp được. Hạ Diễm học tập rất chăm chỉ và cô cần phải hướng dẫn nhiều hơn, sớm muộn gì cháu cũng sẽ nâng cao được thành tích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây