Tô Đình nhìn về phía Hạ Diễm còn đang vùi đầu khổ ăn, giảo biện nói: “Nó là con trai, hơn nữa đang phát triển cơ thể, ăn nhiều hơn tôi là bình thường. Hơn nữa, lương thực cung ứng mỗi tháng nhiều như thế, ba con hai người ai cũng ăn được, tôi không tiết kiệm một chút, sau này phải sống thế nào Cô làm điều này đều vì cái nhà này đấy.
Nghe Tô Đình nhắc tới mình, Hạ Diễm ngẩng đầu ra khỏi chén cơm, nói: “Mẹ, mẹ không cần phải xen con vào, con, con có thể ăn cơm một chút.
“Như vậy sao được Tô Đình nghiêm trang mà nói: “Con là con nít, đồ ăn trong nhà đương nhiên phải để dành cho con trước. Trong lòng mẹ có chừng mực, con cứ yên tâm đi.
Nhìn cảnh tượng mẫu từ tử hiếu trước mặt, bởi vì cơm cũng không còn nhiều, Hạ Đông Xuyên vốn đang cân nhắc tới việc tìm người dùng lương thực thô đổi đổi chút gạo dẻo về:“...
Có phải anh hơi thừa rồi không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây