Ở niên đại này đặt bút máy ở ngực là thời thượng, là tượng trưng cho người làm công việc văn hoá, nhưng dưới cái nhìn của Tô Đình, thì rất có cảm giác niên đại.
Cô hối hận đưa bút máy cho anh thì làm sao bây giờ?
Nhìn ra biểu cảm của Tô Đình không đúng, Hạ Đông Xuyên ưỡn ngực hỏi: "Thế nào?"
Tô Đình cười ha ha: "Khá tốt, rất có uy nghiêm, thoạt nhìn rất thành thục, ổn trọng, khá tốt."
Đã chung chăn gối một thời gian, Hạ Đông Xuyên làm sao có thể không nghe ra được câu nói nào của cô là thật, câu nào là giả, nói cái gì có thể nghe, nói cái gì có thể nghe ngược lại chứ…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây