Đồng hồ thật ra là được nhưng thứ đồ này đầu tiên là cần phiếu, hai là tiền nhuận bút của cô không đủ, ba là Hạ Đông Xuyên cũng có, cũng bỏ qua.
Bật lửa thì càng không phải nói, lúc này người ở khu vực nghèo khổ còn đang nhóm lửa bằng mồi, trong thành thị thì dùng que diêm, bật lửa là cái gì chứ.
Nếu không có manh mối, cũng chỉ có thể đi dạo từ từ.
Cửa lầu một dạo đến tận cùng bên trong, đồ muốn mua không thấy được, nhưng đồ ăn thật ra mua không ít, trái cây, điểm tâm, bánh trứng gà, Tô Đình còn mua một túi kẹo sữa con thỏ.
Kẹo sữa con thỏ có thể nói là nhãn hiệu nổi tiếng từ bây giờ đến 50 năm sau, đến giấy đóng gói kẹo cũng không có biến hoá gì lớn, làm cho Tô Đình cảm khái một trận, lập tức bỏ tiền và phiếu mua một túi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây