Vì vậy muốn để bọn họ không thoải mái, hoặc là bị làm lơ, hoặc là bị ghét bỏ đến nghi ngờ cuộc đời.
Nhìn thấy bọn họ không vui mừng, tâm tình Tô Đình liền vui sướng, ở khu tập thể còn khắc chế, sau khi rời khỏi đây thì thấy trên đường ít người, nên không còn khống chế biểu cảm, cười ha ha hỏi: "Vừa rồi anh có nhìn thấy biểu cảm của bọn họ không, có phải rất khôi hài hay không?"
Hạ Đông Xuyên nâng khoé môi nói: "Ừm."
"Hừ hừ, còn muốn chỉ chỉ trỏ trỏ với em, xem em có làm bọn họ tức chết hay không!" Tô Đình nói thầm xong nhớ đến thân phận của những người đó, lại có chút hối hận: "Vừa rồi em có phải nói quá mức hay không, đắc tội với bọn họ về sau sẽ không làm phiền anh chứ?"
Hạ Đông Xuyên thật ra rất bình tĩnh: "Em cũng chưa nói cái gì, bọn họ không đến mức keo kiệt như vậy, mà vốn dĩ chính là bọn họ gây chuyện trước."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây