Tô Đình nói: "Vé xe đạp thì cứ giữ lấy, vé may thì bán, có mua em cũng không may được quần áo.
Hạ Đông Xuyên từng nhìn qua quần áo Tô Đình thêu, thêu thùa may vá tệ không nỡ nhìn, nhìn thì giống như một con rết nằm sấp trên quần áo. tuy rằng Hạ Diễm dậy thì sớm, nhưng dù sao cậu bé cũng mới sáu tuổi, chơi vui cũng không thèm quan tâm, thường xuyên trực tiếp quỳ hoặc ngồi trên mặt đất, điều này cũng khiến cho đầu gối và mông quần của cậu bé thường xuyên rách.
Từ khi bị Tô Đình vá thử quần áo một lần, lúc Hạ Diễm chơi cũng đã chú ý nhiều hơn, bởi vì tay nghề của mẹ quá kém, quần bị cô vá lại cậu bé cũng ngại mặc ra ngoài!
Hạ Đông Xuyên cảm thấy độ may của Tô Đình, có lẽ thật sự không dùng được máy may, liền nói: "Được rồi, mấy ngày nữa anh tìm người hỏi một chút, xem có thể đổi một tấm vé lớn dùng được với người khác hay không.
Trong lúc nói chuyện, ba người đã đi đến quầy bán quạt điện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây