Trước mặt những người không liên quan như Trần Thiếu Mai, khi Vu Hồng Chi giải thích còn có thể bày ra cái dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng, nhưng lúc đứng trước mặt Tô Đình thì cô ta đã biết sợ rồi, đặc biệt là khi trong tay Tô Đình còn cầm một cây sào tre, cô ta cắn răng không có chút sức lực nào nói: “Tôi, tôi thật sự không có bắt nạt Hạ Diễm, tôi chỉ thấy cậu nhóc rất thú vị, nên trêu chọc một chút thôi.
Trần Thiếu Mai không vui nói: “Cô lấy chuyện ba mẹ ly hôn ra để trêu chọc trẻ con, cô có thiếu đạo đức không vậy!
Mấy vị quân tẩu kia cũng hùa theo: “Đúng vậy, cô có thiếu đạo đức không hả?
Vu Hồng Chi cảm thấy oan ức: “Tôi chỉ đoán là ly hôn, nhưng chuyện hai người chia phòng ngủ không phải là tôi rêu rao ra đâu, việc này không thể đổ hết lỗi cho tôi được.
“Lời cũng là từ miệng cô mà ra, không trách cô thì trách ai? Đúng, tôi và ba Hạ Diễm đã từng chia phòng ngủ, nhưng lúc đó là vì thời gian chúng tôi quen nhau ngắn, tôi ngượng ngùng, Tô Đình vừa nói vừa ôm lấy vai Hạ Diễm: “Vả lại Tiểu Diễm mới tới chỗ lạ, còn chưa thích ứng, ban đêm ngủ không yên, cho nên mới kêu ba Hạ Diễm sang ngủ cùng thằng bé, nhưng đó là giai đoạn chuyển đổi, sau khi Tiểu Diễm thích ứng được môi trường mới, thì ba nó liền chuyển về phòng ngủ chính.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây