“Xin lỗi, xin lỗi anh! Cô liên tục nói lời xin lỗi, cũng vội vàng lấy khăn giấy từ trong túi ra lau đi đống cà phê dính trên áo anh.
Hạ Diễm cúi đầu, nhìn chằm chằm khuôn mặt quen thuộc đang hoảng sợ của cô, dịu dàng nói: “Không có gì đâu, là do tôi không để ý đường thôi.
Thấy thái độ của anh tốt như vậy, trong lòng cô càng cảm thấy áy náy hơn. Cô cố chịu đựng cơn đau thịt và hỏi: “Áo này của anh bao nhiêu tiền? Tôi mua lại một cái gần giống như này cho anh nhé?
Hạ Diễm cúi đầu kéo kéo vạt áo vest, bình tĩnh nói: “Không cần, chỉ là một cái áo thôi mà.
Mặc dù anh không thèm để ý đến bộ đồ này nhưng cô cảm thấy rất xấu hổ với việc cứ thế mà bỏ nó đi. Cô đành phải lấy hết can đảm mà hỏi: “Hay là anh đưa áo anh cho tôi đi, lưu luôn cách thức liên lạc với tôi nữa, tôi giặt sạch nó xong sẽ đưa lại cho anh, nhé?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây