“Vừa rồi không phải nói, tuổi ông cũng không trẻ nữa rồi, cũng không thể làm việc giống như lúc trước, phải ăn uống tử tế một chút. Mấy đứa nhỏ đang phát triển thân thể cũng giống như vậy, chúng ta một tháng phải tiêu ít nhất 20 đồng, nếu dùng 40 đồng làm tiền ăn một tháng của 8 người, như vậy ăn uống chắc là không tồi. Cho dù ăn không được ngon, nhưng chúng ta cũng phải ăn no. Nếu mà hết, thì tôi lại đi kiếm tiếp. Tôi thật ra cũng không thường xuyên quan tâm đến việc mặc quần áo tốt hay kém, nhưng thời tiết mấy ngày này vô cùng lạnh, áo bông cũng không chắn được gió nên để dành bông làm một vài món đồ mới, cái tiền này không thể tiết kiệm được, bằng không đến khi lớn tuổi, chưa biết chừng có khi còn bị bệnh xương khớp. Còn có một ít chi phí sinh hoạt, chúng ta sau này ấy à, thật đúng là không tích góp được bao nhiêu đâu.
Ông Trang: “Tiền tiết kiệm thì có một chút là được.
Ông cảm thấy như vậy là đủ, liền nói: “Nhiều tiền thì nhiều chỗ cần tiêu, ít tiền thì có ít chỗ để tiêu, mấy đứa con nhà chúng ta cũng không phải là sói mắt trắng, chắc sẽ không mặc kệ chúng ta đâu.
(Sói mắt trắng: ý chỉ loại người vong ơn bội nghĩa)
Triệu Quế Hoa gật đầu, nói: “Điều này thì tôi hiểu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây