Thập Phương là một người đàn ông lớn bốn mươi tuổi, theo lý thì những người làm bác sĩ thì sẽ thường hay đọc sách, nhiều ít thì nhìn họ cũng có chút phong độ tri thức. Cho dù là trình độ tri thức không bằng ông Giang nhưng mà anh ta cũng là người ngồi ở văn phòng làm việc.
Nhưng mà Thập Phương này lại giống như đại ca vậy.
Vị đại ca này cao lớn thô kệch, tóc thì cạo húi cua, mắt không chỉ nhỏ mà còn xếch lên, từ mắt lộ ra tia hung hãn, không biết là một bên mi mắt bị làm sao mà lại bị cắt đứt một đoạn, khiến cho đoạn mi nhỏ này càng trở nên hung hãn hơn.
Đương nhiên con người cũng không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nhưng mà thật tình là vị đại ca này nhìn không giống người tốt, nếu như một mình người này đi hỏi đường thì thực sự sẽ khiến cho người ta cảm thấy anh ta như là kẻ cướp vậy.
Nhưng mà Trang Chí Hi cũng nhanh chóng cười nói: “Đại ca Thập Phương, anh nhìn một chút xem, tôi không biết chính xác là con rắn này có độc không, nếu như nó chỉ đơn thuần là rắn không độc thì tôi sẽ mang đến trạm thu mua để làm đồ ăn. Mà nếu như nó có độc thì tôi định hỏi xem bệnh viện có thu không, cái này cũng coi như là tôi cống hiến cho bệnh viện một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây