Khương Lô cũng tức lên, chỉ vào ông Bạch mà mắng người. Cô ta ở trong sân, vẫn luôn có dáng vẻ của một cô vợ nhỏ có chút văn hoá, bỗng nhiên la khóc om sòm, sao mà không khiến người ta kinh ngạc cho được? Thực ra Khương Lô cũng không phải chỉ vì tiền, nếu như không phải Bạch Phấn Đấu, người đàn ông của cô ta cũng không bị thương, đây là chuyện khiến Khương Lô rất phẫn nộ.
Hai nhà cứ ở bệnh viện chửi bới lẫn nhau như thế, Khương Lô không khách sáo một chút nào, gào khóc: “Bọn tôi bắt kẻ trộm, con trai ông không chỉ cản trở mà còn đánh người trước, bọn tôi đánh chết anh ta cũng được! Ông nhìn tôi, ông nhìn chồng tôi, bọn tôi thật là khổ chủ, bây giờ ông còn chạy đến chỗ tôi diễu võ dương oai à? Ông Bạch, không có ai làm việc như ông cả!
“Cô vợ nhỏ cô đây nói thế nào đấy, đó không phải là chuyện của vụ trước, vụ đó cũng kết thúc rồi, chồng cô lại còn đập bể kính nhà tôi! Chuyện này chúng ta không thể nhầm lẫn với nhau được, chuyện nào ra chuyện đó.
“Không có con trai ông bảo vệ kẻ trộm, không có con trai ông động thủ trước, làm sao có sự việc sau này, làm sao thành ra thế này được!
“Các người cãi gì mà cãi, đây là bệnh viện! Một chị y tá ra quát lớn: “Còn không để cho các bệnh nhân khác nghỉ ngơi à?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây