Chu Quần nhìn ánh mắt cô ta, đắc ý bật cười, lấy tiền nói ra: “Cầm chút tiền mua thức ăn đi.
Vương Hương Tú nhẹ giọng ai... một tiếng dịu dàng nhìn Châu Quần, nói: “Vẫn là anh tốt, em biết đi theo anh chắc chắn không sai mà.
Cô ta cầm tiền liền không muốn ở lại đây thêm, nhanh chóng nói: “Em đi trước để người khác không phát hiện, chúng ta tách ra đi về.
Chu Quần xua xua tay.
Vương Hương Tú thật nhanh ra mở cửa, cô ta nhìn quanh trái phải, xác nhận không có người mới nhanh chóng xuống lầu. Dưới lầu người ngồi ở quầy lễ tân cúi đầu, làm bộ không nhìn thấy, Vương Hương Tú đi thật nhanh ra ngoài, vừa ra khỏi cửa, cô ta chửi thầm một tiếng, thấp giọng mắng: “Cái đồ rác rưởi còn không phải bà đây nhìn trúng anh sao? Nếu không phải thấy anh có tiền thì tôi cũng nhìn anh ngứa mắt, anh còn không bằng Bạch Phấn Đấu đâu. Ít nhất Bạch Phấn Đấu không giống như anh là ngụy quân tử dối trá.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây